"Cũng không có chuyện gì, mang thai."
"Cái gì? Cái tên kia, sẽ không làm ra sai lầm gì đó đúng không."
"Có lẽ là không đâu." Tô Tô từng dặn dò, anh ta dám xang bay cũng phải suy nghĩ có thể dọa hỏng người ta hay không.
Mặc kệ chuyện của Thường Dược Tiến, người một nhà bọn họ ở chung khá tốt, ít nhất cha Lận nhìn vô cùng vui vẻ.
Sau đó Tô Tô bảo dì Diệp về nhà trước, lát nữa bọn họ sẽ ôm Chiến Chiến trở vê.
Dì Diệp lập tức gật đầu, nói: "Tôi trở về làm cơm cho hai người."
"Cảm ơn dì, dì Diệp."
"Đừng nói cảm ơn, chúng ta đều là thân thích."
Bà ấy nói xong thì rời đi, cha Lận không quen biết còn hỏi một câu.
Tô Tô lập tức giới thiệu, sau đó nói: "Mọi người đúng là thân thích, còn là thông gia nữa, cho nên hôm nay bà ấy mới tới thăm cha."
Cha Lận gật đầu, sau đó cầm quả táo cho Tô Tô đút cho Chiến Chiến.
Tô Tô lập tức đưa táo cho Lận Xuyên, hai tay anh dùng lực be ra, sau đó cô dùng thìa xúc từng thìa một đút Chiến Chiến ăn.
Đứa bé thích ăn mọi thứ, nhưng không ăn nhiều lắm, chỉ một lát là no.
Sau đó bác sĩ tới chữa trị cho cha Lận, Tô Tô ôm đứa bé đi ra ngoài ngồi một lát, đợi bác sĩ đi ra mới tiến vào phòng bệnh.
Cha Lận kéo tay Lận Xuyên chỉ ra ngoài, Tô Tô lập tức cười nói: "Không thể xuất viện được, cha nhất định phải chữa trị khỏi mới có thể xuất viện được có nghe hay không."
""
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-70-ga-cho-nam-xung-xui-xeo/2085615/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.