Cố nén không nôn ra, cho nên có thể làm được chính là ở một bên nhìn.
Nữ chính không có gì đáng ngại, cô ta chắc chắn có thể tự mình giải quyết phiền phức, nếu không cô ta không phải nữ chính.
Quả nhiên, thấy Tô Tô không giúp mình, khi người phụ nữ bị trộm tiền còn đang kêu gào cô ta đứng thẳng sống lưng nói:
"Tôi không trộm, tuy tôi thật sự rất nghèo, cũng thật sự không nộp chi phí lần này, nhưng mà tôi không cần đi trộm tiền cô ta."
"Vậy cô nói xem, 20 tệ dưới chăn cô là từ đâu ra? Người nào cũng biết, trong tay cô chỉ có 10 tệ, sao có thể thêm tận 20 tệ, mà tôi vừa vặn thiếu mất 20 tệ."
"20 tệ đó là..."
"Là tôi cho Tần Duyệt Duyệt mượn, bởi vì lần trước khi tôi gặp tai nạn ở trạm xe bus, cô ấy đã dùng 10 tệ đó để trả tiền chữa trị cho tôi." Một người đàn ông dẫn theo hai bạn học cùng quê của mình đi tới, nhìn khí thế có vẻ kinh người.
Lúc này Tô Tô cảm thấy mình là đồng hương cũng nên làm chút gì đó, vì thế nói: "Tôi quen bạn học Tần, tôi cũng cảm thấy cô ay không có khả năng trộm tiền của người khác."
Như vậy có hai người chứng minh, Tống Ái Anh biết tình hình xong thì bảo người đến ký túc xá nữ lục soát một lát, cuối cùng tìm được 20 tệ dưới gầm giường.
Vì thế chuyện trộm tiền cũng được giải quyết.
Tống Ái Anh nghiêm túc phê bình nữ sinh ăn vạ Tần Duyệt Duyệt trộm tiền kia, sau đó tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-70-ga-cho-nam-xung-xui-xeo/2085900/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.