Đừng đánh giá thấp số lượng lớn dân làng ở những ngôi làng miền núi nhỏ trong thời gian rảnh rỗi, sức tưởng tượng của họ cũng vô hạn.
Cộng thêm bị người có dã tâm cố ý gây hiểu lầm, cho nên một Lận Xuyên khỏe mạnh bị đồn ra ngoài là không còn khả năng đó nữa.
Không còn khả năng này là chuyện lớn đấy, đặc biệt là anh mới kết hôn, còn có cô vợ trẻ yêu kiều như vậy, thế này không phải thủ hoạt quả* sao?
*Gốc là Thủ hoạt quả [X3##f]: Thời phong kiến hai vợ chồng nếu chẳng may người chồng chết thì vợ không được tái hôn, ta gọi là "thủ quả/thủ tiết. Cho nên "Thủ hoạt quả" nói như trên thì người chồng/người yêu còn sống nhưng không gần gũi với mình (đủ loại phụ tình, có thể vì anh ta bất lực trong chuyện chăn gối, anh ta không yêu mình nhưng vẫn cưới mình) mà người vợ/người tình không cách nào ly hôn/rời khỏi tra nam đó được, bị trói buộc chung với anh ta.
Có người tiếc nuối, cũng có người động lòng, anh ta là một tên lưu manh trong thôn, nghĩ cô gái xinh đẹp như vậy mà bị lạnh nhạt như thế này, chắc cô sẽ chịu không nổi.
Vì thế, Tô Tô bị trêu ghẹo ngay trong ngôi nhà của mình một cách khó hiểu. "Cô giáo Tô, khi nào chúng ta có thể đi học thế, tôi đợi không nổi nữa rồi."
"Qua ngày mười lăm."
"Cô giáo Tô, chồng cô khi nào đi thế?"
"Anh ấy thì một thời gian nữa."
Sao đột nhiên lại hỏi chuyện của Lận Xuyên? Hơn nữa, vuốt đầu tóc đến gặp mình là có ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-70-ga-cho-nam-xung-xui-xeo/2086095/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.