Tính tình Từ Toa khá nóng nảy, cô hùng hổ: “Mợ, đuổi cô ta đi, cháu không thèm qua lại với người như vậy, đáng ghét.”Hồ Hạnh Hoa bị mấy câu này của cô làm cho há mồm trợn mắt.Mấy người phụ nữ trong thôn không có lý lẽ, nhưng mà dù cho không có lý lẽ cũng chưa nhà nào dạy ra cô còn gái bốc đồng như vậy.Khoảnh khắc này Hồ Hạnh Hoa đã không còn cảm thấy Từ Toa được trùng sinh nữa, nếu như đã chết một lần thì làm việc phải cẩn thận một chút chứ?Nhưng mà người này...!Thật sự là một người không có đầu óc mà.Cổ Đại Mai nắm lấy cánh tay của Hồ Hạnh Hoa nói: “Đi, tôi đưa cô ra ngoài.”Hồ Hạnh Hoa cảm thấy cánh tay của mình bị Cổ Đại Mai ấn vào, cô ta muốn tránh thoát nhưng mà lại không hề có sức.
Người phụ nữ thối này đúng là rất có sức.Cổ Đại Mai lôi Hồ Hạnh Hoa ra cửa, tiện tay đẩy ra ngoài, cao giọng nói: “Không tiễn.”Thím hai và thím cả Hà trong thôn vừa mới đi đến cửa đã nhìn thấy cảnh này, hai người giật nảy mình hỏi: “Chuyện gì vậy?”Hồ Hạnh Hoa lập tức định khóc kể, chỉ là có tiếng khóc khác còn vang lên nhanh hơn cô ta, bà cụ Từ lảo đảo nghiêng ngả đi ra cửa nói: “Đại Mai, con nói xem làm sao đây, Hổ Nữu Nhi lại nhức đầu rồi.”Bà che mặt khóc thút thít: “Sao tôi khổ vậy chứ?”Thím hai lập tức bước nhanh lên trước: “Có chuyện gì vậy?”Bà Từ nhẹ giọng yếu ớt nói: “Còn không phải là bị con gái nhà họ Hồ chọc tức...” Nói đến đây có vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-70-mang-theo-thanh-thi-lam-giau/300158/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.