Editor: Nguyên Mạc
Trời đã tối, xung quanh càng thêm yên tĩnh hơn.
Nữ sinh đứng dưới ngọn đèn, ánh sáng mờ ảo trông cô ấy có chút cô đơn.
Dấu tay đỏ tươi trên má đặc biệt rõ ràng.
Giang Vãn nhìn chằm chằm cô ấy, môi mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng cổ họng dường như bị thứ gì đó chặn lại, nửa ngày không mở miệng được.
Mắt chua xót, có chút đau nhức.
Ngược lại, Bắc Hòe lại cong môi dưới, giọng nói nhàn nhạt, như đang nói đùa lại như tự giễu.
"Tôi là người đánh còn chưa thế nào, mà cậu trông còn khó chịu hơn tôi."
Nghe vậy, mũi Giang Vãn cay cay, trong lòng lại càng đau.
Nhìn thấy vết thương trên mặt nữ sinh, cô cảm thấy khó chịu vô cùng.
Sao có thể ra tay nặng như vậy!
Cô mím môi, vô thức đưa tay ra, muốn chạm vào mặt Bắc Hòe.
Nhưng ngón tay còn chưa chạm vào thì đã bị một bàn tay lạnh giá nắm lấy.
Giang Vãn sửng sốt, sau đó nâng lên mắt, đụng phải đôi mắt thâm thúy.
Bên trong chứa đựng vô số cảm xúc phức tạp.
Làm cô không thể nào nhìn thấu.
Nhưng sau đó, cô liền chú ý tới khớp tay bị trầy da còn rỉ ra ít máu.
Sắc mặt cô thay đổi, nắm lấy tay Bắc Hòe, hỏi: "Đây là làm sao?"
Bàn tay cô gái mềm mại tinh tế, Bắc Hòe cảm thấy bàn tay mình đang dần ấm lên.
...!Không chỉ tay.
Cô ấy không được tự nhiên muốn rút tay ra, nhưng bị Giang Vãn giữ chặt nhất thời không rút ra được.
"Chắc lúc tôi đánh người không cần thẩn bị trầy da.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-nien-thieu-cua-lao-ba/784224/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.