Editor: Nguyên Mạc
Gần đây, Quan Quan đang mê chơi một game.
Đó là game mobile đang rất phổ biến trong nước có tên《Vương giả vinh diệu》
Trước đây Giang Vãn cũng chơi mấy lần, nhưng không có nhiều hứng thú lắm, chịu không nổi Quan Quan rủ rê này nọ nên cô đã đồng ý đánh vài ván với cô ấy vào cuối tuần.
Vào buổi tối, vừa đăng nhập xong, Quan Quan đã mời cô vào phòng đấu.
Khi vào phòng, cô mới nhận ra bên trong còn có một người khác.
Mọi người đều mở mic, ngày thường Quan Quan toàn ăn to nói lớn, thế mà giờ lại văn nhã không ít, nói chuyện còn rất nhẹ nhàng.
Làm Giang Vãn có chút không quen.
Hừ, không cần đoán cũng biết người đó là Sầm Kim.
"Yo, nhìn không ra, học sinh ngoan của chúng ta cũng sẽ chơi game a?" Sầm Kim cười trêu chọc.
Giang Vãn cau mày không trả lời.
Cô không tán thành cái mác "học sinh ngoan".
Đồng thời, cô không cho rằng một học sinh giỏi nhất định phải bị trói buộc bởi điều gì đó.
"Như thế nào, ở trong lòng chị, em không phải là học sinh ngoan? Chị không cần kỳ thị nghiêm trọng như vậy!" Quan Quan bất mãn chất vấn.
"Tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi tắt mic nhé." Sầm Kim cười haha hai lần, nhận sai đầu hàng.
Quan Quan khẽ hừ một tiếng, nghe giọng nói, Giang Vãn liền biết cô gái nhỏ lúc này có lẽ đang che mặt, thẹn thùng.
"Vậy thì bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-nien-thieu-cua-lao-ba/784234/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.