Ngôn Khanh ngạc nhiên: "Ngọc ẩn khí ấy hả?"
Tạ Thức Y gật đầu: "Ừ."
Ngôn Khanh hỏi: "Ngọc ẩn khí có tác dụng cụ thể là gì?"
Tạ Thức Y đáp: "Hai công dụng, một là che giấu hơi thở, hai là loại bỏ vật âm tà."
Ngôn Khanh cau mày: "Bảo sao. Vậy là nhờ uống nước đã qua thanh lọc nên gia đình Liễu Dĩ Nhụy mới giữ được sự tỉnh táo. Có điều tổ tiên nàng là thợ săn thì lấy đâu ra ngọc ẩn khí đây nhỉ?"
Tạ Thức Y nói: "Tối nay ta đến nhà họ Liễu với ngươi."
Ngôn Khanh ngẩn ra, đoạn ngẩng đầu đầy lo lắng: "Ngươi bình phục hẳn rồi chứ?"
"Ừ," Tạ Thức Y gật đầu, cụp mắt: "Chúng ta nán lại đây lâu quá rồi."
Trong mắt hắn, thành Chướng chỉ là một bước đệm nhỏ bé. Những thứ móc nối với nó gồm phủ thành chủ, châu Tử Kim, thậm chí là người họ Tần mới là điều đáng lưu tâm, do đó không thể phí nhiều thời gian ở nơi này.
Hễ trời tối là dân thành Chướng không ai ra ngoài. Ngôn Khanh dẫn Tạ Thức Y đến nhà cô gái họ Liễu. Ánh trăng lạnh lẽo khiến chiếc giếng gần cạn trong sân trở nên u ám hơn.
Tạ Thức Y đứng bên cạnh giếng, linh lực xanh băng rỉ ra từ đầu ngón tay và tụ vào lòng giếng. Chốc lát sau hắn nói: "Có điểm bất bình thường."
Ngôn Khanh hỏi: "Là gì vậy?"
Tạ Thức Y: "Dưới nước không có ngọc ẩn khí nhưng khắp nơi đều có linh lực của ngọc ẩn khí."
Ngôn Khanh trầm ngâm, nói: "Ngươi tiếp tục dò xét nơi này xem sao, ta đi hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/2108061/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.