Lời Ngôn Khanh nói ra làm Ma thần yên lặng.
Ánh mắt dữ tợn màu xanh ngắt nhìn chằm chằm Ngôn Khanh trong bóng tối của Nó hắt lên cái vẻ đã lường trước tình huống vừa rồi.
Nó mỉm cười hàm ý và từ tốn nói: "Không hổ là người bị ta ký sinh."
Trước kia Nó hấp thụ nỗi đau và tuyệt vọng của Ngôn Khanh nên vẫn luôn che giấu sự thật đằng sau, bây giờ Ngôn Khanh nghĩ thông rồi, Nó mới nhìn y bằng ánh mắt dạt dào hứng thú.
"Chắc hẳn là ngươi thật sự sợ mình.
Mà Ngôn Khanh này, ngươi đoán loại người gì sẽ bị ta ký sinh?"
Ngôn Khanh đi giữa trời gió tuyết, tâm tình phẳng lặng.
Không cần câu trả lời của y, Ma thần tự nói: "Loại người đạo tâm lung lạc, lòng chứa ác niệm.
Ngôn Khanh, lòng người khó đoán, rất nhiều khi chính ngươi cũng không thể hiểu nổi bản thân mình."
Ngôn Khanh bình tĩnh nói: "Vô dụng, câm miệng.
Ép ta đến mức ấy đã là cực hạn của ngươi."
Những ngày tiếp xúc vừa qua làm Ma thần dần dần hiểu tính Ngôn Khanh: "Ngôn Khanh, thật ra ta và ngươi thuộc cùng một loại người.
Những lời ta nói trước đây ngươi cũng có thể hiểu theo cách khác.
Mối quan hệ giữa Tạ Thức Y và ngươi tương tự quan hệ giữa ngươi và ta.
Mưu đồ của ta với ngươi, và mưu đồ của ngươi với Tạ Thức Y, trên một phương diện nào đó cũng đều hướng tới cùng mục đích."
Ngôn Khanh cười khẩy, y có mưu đồ gì với Tạ Thức Y thì chính y còn không biết rõ.
Mai sau, trên đời này cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/2108103/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.