Lần hồn phách chia lìa đầu tiên của Ngôn Khanh và Tạ Thức Y là ở dưới đáy biển Thương Vọng.
Năm Kinh Hồng thứ ba mươi lăm, sau khi giành được ngọc li hồn, hai người bị truy sát khắp nơi.
Cuối cùng bị đẩy vào đường cùng, họ đành phải nhảy xuống biển Thương Vọng.
Tạ Thức Y đã trọng thương.
Khoảnh khắc rơi xuống biển, vết máu lan rộng và nhuộm đỏ trang phục trắng tinh của hắn.
"Tạ Thức Y!" Ngôn Khanh muốn giành quyền điều khiển thân thể từ trong tay hắn, nhưng dường như có thứ gì đó khống chế linh hồn y và ngăn không cho y nhúc nhích.
Ngay sau đó, tiếng nứt vỡ vang lên khe khẽ.
Kinh ngạc ngẩng đầu, Ngôn Khanh nhìn thấy ngọc li hồn chầm chậm bay lên.
Viên ngọc bị thần khí vô hình của biển Thương Vọng phá vỡ và trở thành những đốm sáng xanh li ti rợp trời.
Trong bóng tối sâu thẳm, một sức mạnh lạ kỳ tách rời Ngôn Khanh ra khỏi cơ thể Tạ Thức Y.
Sau đó Ngôn Khanh mất ý thức.
Khi tỉnh lại, y thấy hai người đã xuống đến đáy biển, mà bản thân y thì đang tồn tại dưới trạng thái linh hồn.
"Tạ Thức Y!" Ngôn Khanh vội vàng chạy lại gần đối phương với sắc mặt tái mét.
Biển Thương Vọng là cấm địa của cả cửu trùng thiên, xưa nay chưa từng có người vượt qua biển Thương Vọng, nên cũng không ai biết dưới đáy biển ẩn giấu điều gì.
Y không biết bọn y làm thế nào để xuống được đây.
Ấn đường Tạ Thức Y chau lại một cách đau đớn và giằng xé, rõ ràng hắn đã bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/2108109/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.