Tống Kiến Chi đang thu mình lại ở một bên bị chuyện này làm cho chấn kinh.
Nàng lập tức muốn tra hỏi hệ thống, thân phận của con gái quốc dân là gì? Hóa ra Triệu Thiên Đóa còn có gia cảnh tốt sao??
Nhưng nghĩ tới cơ sở dữ liệu nhỏ bằng móng tay của hệ thống, Tống Kiến Chi cảm thấy tự mình hỏi Triệu Thiên Đóa sẽ nhanh hơn.
Nàng nhìn tình hình hiện tại, một chiếc bàn lớn ngăn cách hai người, một bên là dáng người yểu điệu Triệu Thiên Đóa, một bên là Tống Kiến Nhân đạm nhiên đối mặt.
Xung quanh hai người giống như sinh ra từ trường kỳ quái nào đó, theo trực giác nhạy bén của Tống Kiến Chi, lúc này lên tiếng có vẻ không ổn.
Tống Kiến Chi nín thở tập trung, vểnh tai lên, quyết định đợi chị gái hỏi lại để thỏa mãn trí tò mò.
Nhưng mà...
Tống Kiến Nhân chỉ là chớp mắt, nhìn Triệu Thiên Đóa, nhàn nhạt nói:
"Liên hôn, miễn cưỡng tính là công việc."
"Nhưng tôi không có hứng thú."
Triệu Thiên Đóa cũng đoán được câu trả lời như vậy, nàng biết chỉ có một số ít người có tính cách như mình, nào có ai chỉ trong nháy mắt đã quyết định chung sống cả đời.
Đặc biệt là Tống Kiến Nhân.
Nhưng biết là biết, khi thật sự bị Tống Kiến Nhân từ chối, nàng vẫn không khỏi cảm thấy mất mát vì hy vọng của mình đã thất bại.
Hy vọng dù mong manh đến đâu thì vẫn là hy vọng đi?
Triệu Thiên Đóa thu liễm ý cười, nói: "Chị thực không suy xét một chút sao?" Nàng nhỏ giọng dụ dỗ, "Chị không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-ban-tay-vang-cua-tinh-dich-anh-hau/2531868/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.