Lẩu là sự lựa chọn phù hợp nhất cho những buổi tụ họp và có thể đáp ứng được khẩu vị của tất cả. Mọi người đều nhất trí chọn lẩu, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì không cần xuống bếp, chỉ cần nấu nóng lên là xong.
Mọi người hẹn nhau đi chợ dưới chân núi, nơi này tương đối vắng vẻ, ít người qua lại, như vậy đi đường lại càng dễ dàng.
Số tiền ít ỏi của sáu người được giao cho Phương Thu Song giữ, nhưng mọi người nhanh chóng nhận ra đây là quyết định sai lầm.
Bởi vì bà ấy quá bác ái, luôn xem mấy người trẻ này như con cái trong nhà, thế nên muốn bọn nhỏ ăn ngon một chút, vừa đến chợ liền đi thẳng đến khu bán thịt và hải sản tươi sống, mua liền tù tì hết 400 đồng tiền thức ăn. Tống Uyển Dịch hoảng hồn vội vàng ngăn cản, đồng thời dưới ánh mắt cổ vũ của những người khác, đoạt lại quyền lực tài chính.
Hạ Lâm Hạ cũng không để ý ai giữ tiền, cô chỉ quan tâm đến ăn món gì. Mọi người chậm rãi di chuyển đến trước quầy thịt, cô sáng mắt lên hỏi ông chủ: “Thịt bò này bao nhiêu tiền một cân?”
Ông chủ: “45 đồng.”
(*1 cân Trung bằng 1/2 kg, 45 đồng này khoảng 158k VNĐ cho nửa kg thịt bò.)
“Bớt xíu nha, 35 đồng được không?” Hạ Lâm Hạ vừa nghĩ đến ngân sách sinh hoạt đáng thương liền cảm thấy không vui.
Ông chủ: “Cô chém dữ quá, giá đó không bán được.”
Hạ Lâm Hạ nhanh chóng quyết định, tháo một chiếc hoa tai xuống, nói: “Đây là mẫu kinh điển của thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-cap-doi-hop-dong-voi-doi-thu-khong-doi-troi-chung/1383383/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.