Trời vẫn mưa không ngớt.
Sầm Linh Thu dừng xe trước cổng trường, chờ Dụ Minh Kiều ra ngoài.
Đợi một lát, Dụ Minh Kiều mới ra, vì chỉ có một tay cầm ô nên động tác của cô ấy có vẻ chậm chạp. Có vài cậu bé không có ô chạy ra khỏi cổng trường vô tình va phải xe lăn của cô, do quán tính, tay của Dụ Minh Kiều không giữ vững được, chiếc ô rơi xuống đất.
Cô ấy cúi người định nhặt lên.
Sầm Linh Thu bước xuống xe, nhặt chiếc ô lên và che trên đầu cô ấy.
Dụ Minh Kiều ngước mắt nhìn lên.
Sầm Linh Thu che ô, ánh mắt bình thản.
"Cô đến đây làm gì?" Dụ Minh Kiều thu hồi ánh nhìn, giọng nói thờ ơ, "Đưa ô cho tôi."
Sầm Linh Thu: "Sáng nay tôi đã nói rồi, buổi tối sẽ đến đón cô về nhà."
"Lo chuyện bao đồng."
"Coi như thế đi." Sầm Linh Thu thản nhiên đẩy xe lăn của cô đi về phía trước, "Mưa to lắm, đi thôi."
Dụ Minh Kiều vẫn chưa quen việc nhận lòng tốt của cô, giọng nói lạnh lùng: "Tôi tự về được."
"Mưa rất lớn, cô mà về thế này sẽ bị ướt đấy."
"Tôi sẽ gọi xe."
Cô ấy vẫn rất bài xích mình.
Chiếc ô quá nhỏ, không che đủ cho hai người, Dụ Minh Kiều lại cố chấp không chịu nhận sự quan tâm của cô, cánh tay của Sầm Linh Thu đã bị mưa làm ướt, mà Dụ Minh Kiều cũng không khá hơn, tà váy của cô ấy cũng đã ướt một nửa.
Đứng dưới mưa lạnh lắm, Sầm Linh Thu ghét lạnh.
Cô quyết định hành động theo ý mình, đã đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/1103828/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.