Chu Khải nắm lấy tay em trai Chu Toàn, nói: "Mẹ, hiện tại không có gà con".
"Không có sao?" Chu Toàn không khỏi mất mát nói.
"Ta biết hiện tại không có gà con, đợi sang mùa xuân năm sau sẽ nuôi, nhất định lúc đó sẽ có. Mua chúng từ người trong làng là được. Nhưng về sau nuôi gà, thức ăn cho gà là một vấn đề" Lâm Thanh Hòa nói.
Trong nhà trống trải thật sự, đặc biệt là sau vườn có rất nhiều rau, không nuôi gà quả là đáng tiếc.
Tuy nhiên nguyên chủ ban đầu thích sạch sẽ hơn cô, liền không thích cái mùi phân gà. Nhưng nếu dọn dẹp sạch sẽ thì mùi cũng không quá nặng, hơn nữa sau vườn cách xa phòng ở một khoảng, sẽ không đến nỗi nào.
Chờ lúc Chu Thanh Bách trở về, kêu hắn xây một cái chuồng gà.
"Nếu trong nhà nuôi gà, về sau sẽ có thịt gà ăn chứ?" Chu Khải đôi mắt lấp lánh nói.
"Gà có đẻ trứng!" Chu Toàn nói.
"Thịt gà đặc biệt ăn ngon!" Chu Khải nói.
Chu Toàn nghe anh cả nói như vậy, có chút chảy nướng miệng, nhìn về phía mẹ hắn.
Tuy rằng Chu Toàn không nói chuyện, nhưng Lâm Thanh Hòa có thể nhìn thấy ý tứ trong ánh mắt: Mẹ, ta còn chưa có ăn thịt gà bao giờ.
"Chờ ngày đó nhìn xem, có bán gà hay không" Lâm Thanh Hòa cũng chỉ có thể nói như thế.
"Mẹ, người thật tốt" Chu Toàn lập tức lại ôm chân nàng, mềm mại nói.
Tuy rằng tương lai sẽ trở thành một trong ba anh em phản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-1960-lam-ruong-lam-giau-nuoi-duong-nhi-tu/1034175/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.