Đản Tử rửa tay, ngồi vào bàn, nhìn thấy đồ ăn thơm phức trên bàn thì cậu bé chỉ cảm thấy hơi nóng hun vào mắt mình khiến mắt hơi cay.
“Con mau nếm thử sủi cảo mẹ làm xem!”
DTV
Khương Chi gắp một cái sủi cảo lên, chấm một ít dấm, rồi đưa đến gần miệng Đản Tử.
Đản Tử cắn một cái, nước súp bên trong sủi cảo trào ra ngoài, cậu bé hít vào mấy hơi vì đầu lưỡi bị nóng nhưng hoàn toàn không muốn phun miếng sủi cảo trong miệng mình ra. Nhân sủi cảo rất vừa ăn, vị tươi của rau dại và thịt hòa lẫn vào nhau, cực kỳ thơm ngon!
Khương Chi cũng không vội ăn sủi cảo, cô gắp thêm một đũa thịt khô xào măng cho con trai.
Miếng măng non rất giòn, vị măng hơi ngọt, mùi thịt thơm phức xông vào mũi, vị béo mà không ngấy, thịt nạc mà không khô, thật sự rất ngon!
Đản Tử không thích vị của măng nhưng khả năng nấu nướng của Khương Chi đã chinh phục được cậu bé, hai mẹ con đã ăn bữa cơm tối rất ngon!
Trời càng lúc càng tối.
Khương Chi ôm Đản Tử nằm trên giường, kể chuyện cổ tích cho cậu bé nghe.
“Mẹ, sau này chị Xuân Xuân sẽ kết hôn với Khương Nhị Điển sao?”
Trong bóng tối, đôi mắt của Đản Tử cực kỳ sáng, cậu bé chớp mắt, nhỏ giọng hỏi Khương Chi.
Cậu bé không muốn chị Xuân Xuân kết hôn với Khương Nhị Điển.
Khương Chi im lặng một lúc, cô quay đầu lại, đối diện với đôi mắt trong vắt của Đản Tử, không khỏi thở dài.
Trong nguyên tác, dù Thi Nam Qua là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2519963/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.