Đúng lúc này, đám đông hỗn loạn vô cùng.
Một tiếng thét hoảng hốt từ bên trong truyền ra, nghe giống như giọng của Cao Nhất Cầm.
Khương Chi dừng lại một chút, cô hơi nhíu mày.
Sau một lúc hỗn loạn cũng dần dần lắng lại, trong đám đông có một giọng nói lạnh lùng, trầm thấp: “Tống ra ngoài!”
Dứt lời.
Hai nam nhân viên mặc đồ đồng phục kéo lấy một thanh niên mặt mày bỉ ổi từ trong đám đông đi ra, nam thanh niên này giãy dụa rất nhiều, còn quay đầu lại nhìn về phía đám đông tản ra, thốt lên: “Cao Nhất Cầm, Nhất Cầm, anh thích em! Anh thật sự rất thích em!”
Mà Cao Nhất Cầm trong miệng anh ta đang trùm áo khoác kín mít, cô ta bị dọa sợ mất hồn.
Khương Chi cũng ngạc nhiên, không cần nghĩ cũng biết bên trong vừa xảy ra chuyện gì.
Cô không ngờ mới ở những năm 80 mà vẫn có những fan cuồng chạy theo minh tinh như vậy.
Vì đã xảy ra chuyện này nên việc quay chụp cũng không thể tiếp tục, quần chúng vây xem thấy nhân viên công tác bắt đầu thu dọn công cụ máy móc thì nói thầm một tiếng “xúi quẩy”, rồi nhao nhào rời đi.
Không còn đám đông che chắn, Khương Chi cũng nhìn thấy Thi Liên Chu qua khe hở của dòng người.
Anh mặc áo sơ mi cao cổ màu đen, tay áo được xắn lên một nửa, làm lộ ra một nửa cánh tay gầy gò đang ngồi trên ghế, nhìn chăm chú vào máy quay đặt trên cao, trên mặt là sự tập trung rất cao.
Sóng mắt Khương Chi hơi chuyển, cô thầm nói, trái lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520081/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.