Ngày thứ hai.
Khương Chi chạy bộ xong và mang theo bữa sáng trở lại bệnh viện. Cô nhìn cái ba lô, trong đầu ngẫm nghĩ hay là mua một tủ sắt cầm tay cỡ nhỏ, nếu cứ để cũng quá nguy hiểm, ở đây hơn hai vạn đồng, tính ra cũng là một khoảng tài sản kếch xù.
Từ sáng sớm Trương Anh Tử đã thức dậy may đồ, cô ấy đang dồn hết sức lực để hoàn thành việc này.
Trải qua một buổi tối, cảm xúc của Tiểu Diệu và Tiểu Qua đã tốt hơn rất nhiều, hai đứa bé ngồi dựa vào đầu giường, im lặng xem truyện tranh.
Khương Chi thở một hơi, cô dặn dò mấy câu rồi rời khỏi bệnh viện.
Khương Chi chuẩn bị đến xưởng luyện thép một chuyến nữa, cô muốn chính mình phải dặn dò Cận Phong Sa chú ý, thuận đường sẽ ghé cung tiêu xã mua két sắt.
Lúc Khương Chi đến xưởng luyện thép, vậy mà lại đụng phải Thái Nhiên.
Chẳng qua cô đã không còn thấy dáng vẻ kiêu ngạo như lần đầu tiên gặp cô ta nữa, cô ta dùng một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ che kín nửa khuôn mặt, Thái Nhiên đi qua đi lại trước cổng xưởng, khắp gương mặt là vẻ lo lắng.
Vừa nhìn thấy Khương Chi, cô ta lập tức giống như một con gà chọi, hai mắt đỏ ngầu.
Khương Chi cũng mặc kệ cô ta, từ trước đến nay cô không đánh chó rơi xuống nước*.
*Chó rơi xuống nước: Kẻ xấu sa cơ, thất thế.
Chó cùng rứt giậu.
Giờ phút này Thái Nhiên đã hoàn toàn trở thành một con ch.ó cái mất chủ, đáng tiếc vì trên cổ cô ta còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520141/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.