Tôi biết ngay mà, từ khi biết Khương Chi, thì trong lòng An Thiên Tứ đã coi anh ta thành công cụ người rồi!
Dương Nghị mang vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh có thể chứng minh số tiền này là của đồng chí Khương sao?”
Anh ấy nhớ Khương Chi Tử từng nói, cô kiếm được số tiền này thông qua Lê Đăng Vân, con trai của Lê Cần, phó bí thư huyện Thấm.
Người này sao?
Lê Đăng Vân gật đầu và nói với giọng bình tĩnh: “Tôi tên là Lê Đăng Vân, tôi thật sự biết số tiền đó, cũng có thể chứng minh đó là tiền của đồng chí Khương. Cái này, là nguồn gốc của mỗi khoản tiền, anh có thể xem thử.”
Vừa nói, Lê Đăng Vân móc ra một xấp phiếu xuất nhập đưa cho Dương Nghị.
Mấy tờ phiếu xuất nhập này đã khiến anh phải tốn rất nhiều công sức, đương nhiên, xuất xứ cũng là hàng thật giá thật.
Lê Đăng Vân?
Ánh mắt của Dương Nghị hơi ngạc nhiên, anh ấy nhận lấy phiếu xuất nhập, so sánh đối chiếu từng hàng một, vừa nhìn thì cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, nguồn gốc của những khoản tiền này đều có liên quan đến người ở Bắc Kinh, hơn nữa hàng hóa đều là những mặt hàng lớn như dàn loa, đàn piano.
Những thứ này này đừng nói là trấn Đại Danh, ngay cả huyện Thấm cũng không có.
Dương Nghị nhìn thấy thì sửng sốt, sau đó anh ấy lại nghe Lê Đăng Vân nói: “Những hàng hóa này đều là từ nước ngoài về, tôi và đồng chí Khương cùng nhau làm ăn, nguồn gốc của số tiền đương nhiên là rõ ràng, mấy người giữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520177/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.