Tiền Tử Mạn cười khéo léo, đôi mắt giống như một đứa trẻ đang nhìn một vị anh hùng vậy, ánh lên sự ngưỡng mộ và sùng bái.
“Ha ha, thật sao, có thể nghe được em nói như vậy anh thấy rất vui.
La Thiên Bằng cười tươi như hoa, miệng ngoác cả ra.
Hắn luôn thích Tiền Tử Mạn và cũng thể hiện sự theo đuổi mãnh liệt của mình.
Chỉ có điều Tiền Tử Mạn luôn tỏ ra lạnh lùng, hời hợt với hắn, không bao giờ đáp lại lời tỏ tình của hắn, cô ta không trả lời, không từ chối, càng không chủ động.
Từ lúc nhận được điện thoại của Tiền Tử Mạn hẹn hắn đi uống rượu khiến hắn vui tới mức suýt ngất.
“Thiên Bằng, hôm nay tôi gọi anh ra đây không có ý gì khác, chỉ là tâm trạng tôi không tốt nên muốn rủ một người tin tưởng đi uống rượu, chỉ có anh mới cho tôi cảm giác chân thực”.
Tiền Tử Mạn khẽ thở dài, khuôn mặt âu sầu.
La Thiên Bằng nghe thấy cô ta nói hắn là người mà cô ta tin tưởng nhất thì hào hứng tới mức đỏ mặt.
“Được, chỉ cần em cần thì bất cứ lúc này anh cũng có mặt…Vừa rồi em nói gì? Tâm trạng không tốt? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Hầy, cũng chẳng có gì, thôi bỏ đi, không nói những điều này nữa, anh không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm gì về tôi, tối nay cùng tôi uống vài ly là được”.
Tiền Tử Mạn nâng ly rượu rồi uống cạn.
“Tử Mạn, em nói cho anh biết được không, không phải em vừa nói rồi sao, anh là người mà em tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-ben-em-diep-vinh-khang/2014009/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.