Diệp Vĩnh Khang cười với Lăng Vi.
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lăng Vi không khỏi đỏ lên, mặc dù cô ấy cũng biết rằng hai người họ đang trêu đùa.
Nhưng dù sao cô ấy tuy đã trưởng thành rồi, nhưng cuộc sống bình thường thường không xuồng xã như vậy, cô ấy không chịu nổi kiểu đùa này.
"Lăng Vi, đừng nghe anh ấy nói nhảm, tôi vừa rồi…"
Sử Nam Bắc vội vàng muốn giải thích, nhưng Lăng Vi không muốn tiếp tục đề tài này nữa, nhanh chóng đưa máy tính bảng vào tay Diệp Vĩnh Khang: "Anh Diệp, công trình đã được nghiệm thu, có thể đưa vào sử dụng rồi".
Diệp Vĩnh Khang cầm lấy máy tính bảng, vuốt vài lần bản vẽ kỹ thuật ba chiều trên đó, gật đầu nói: "Cậu xem thử đi".
Sử Nam Bắc nhìn bên cạnh khó hiểu: "Công trình? Công trình gì?"
Trong lúc nói, Lăng Vi lấy ra một chiếc điều khiển từ xa tinh xảo ấn nhẹ, tiếng ầm ầm vang lên, cả mặt đất đột nhiên khẽ rung lên.
Ngay sau đó, ở khoảng cách chừng năm mét phía trước, bãi đất đầy cỏ và sỏi đá đột nhiên tách hai bên ra tạo thành một cái hố to bằng sân bóng rổ.
Một cái thang phẳng và rộng dẫn thẳng xuống dưới mặt đất.
"Đậu má, là tầng hầm!"
Sử Nam Bắc nóng lòng chạy xuống cầu thang, Diệp Vĩnh Khang và Lăng Vi cũng từ từ đi xuống.
"Đệch, đỉnh vãi!"
Sử Nam Bắc không khỏi thốt lên ngay khi bước xuống.
Công trình dưới lòng đất này rất lớn, dù nằm dưới lòng đất hơn 50 mét nhưng nó được thắp sáng rực rỡ như ánh sáng ban ngày.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-ben-em-diep-vinh-khang/2014697/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.