Lục Hướng Vinh buông tờ báo xuống, nhìn về phía Tạ Kiều nói: "Xin lỗi em."Vẻ áy náy trên khuôn mặt nhanh chán tràn ra.Tạ Kiều ngẩn ra, xin lỗi cô? Tại sao?"Em đi ra ngoài mới nửa ngày, là anh không trông tốt bọn chúng nên mới để bọn chúng nhóm lửa đốt nhà." Lục Hướng Vinh gánh trách nhiệm, cũng bảo đảm, "Phóng hỏa là hai đứa nhỏ nhưng anh cũng có trách nhiệm quản lý không cẩn thận cho nên chuyện xây lại phòng bếp anh sẽ dẫn dắt chúng nó, nhưng mà Kiều nương, đến lúc đó bọn chúng làm việc chạy ngược chạy xuôi, tinh thần hăng hái thì em cũng không thể bởi vì đau lòng mà giúp bọn chúng."Bởi vì khi cô không ở nhà, không dạy tốt Đại Thiết và Nhị Nha nên nói xin lỗi cô?Tạ Kiều sững sờ nhìn Lục Hướng Vinh, giống như là đầu đầu tiên quen biết anh, nhưng sự dịu dàng lúc này lại khiến Tạ Kiều cảm thấy đây chính là người chồng mà cô nhớ mong mấy thập niên.Thời khắc này Lục Hướng Vinh đến tột cùng là bị cô hồn dã quỷ khác chiếm cứ thân thể hay là nói.
.
.
Đây chính là bản tính của Lục Hướng Vinh, cô còn chưa hiểu hết con người anh."Sao thế?" Lục Hướng Vinh thấy Tạ Kiều không nói một lời, còn đang mất hồn, anh giơ tay lên sờ trán Tạ Kiều, "Bên ngoài quá nóng nên còn chưa tỉnh lại?"Tạ Kiều lập tức tỉnh táo, nghiêng đầu tránh tay Lục Hướng Vinh, sau đó vô cùng nhanh chóng kéo bao bố bỏ lên bàn, tự nhiên nói sang chuyện khác: "Hôm nay đi lên huyện, đồng chí Dư Khải bảo em giao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-60-nuoi-muoi-dua-con/18070/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.