Lời này, Tạ Kiều cam đoan đợi sau khi xác định không phải sói thì Nhị Nha sẽ nói lại.Sự sợ hãi của cô bé hoàn toàn không kéo dài được bao lâu.Tạ Kiều chẳng buồn ừ hử gì tới cô bé nữa, ngoảnh mặt vào trong nhà kêu Lục Hướng Vinh một tiếng, sau đó lại nhìn ánh mắt màu xanh lá, bảo: “Bạn học nhỏ, cháu không nói rõ ràng vì sao chạy đến nhà thím thì thím sẽ thông báo cho cán bộ trogn đại đội là cố ý xâm nhập nhà người khác, làm chuyện bắt gà trộm chó! Các cháu có khả năng sẽ bị trả về quê quán, hoặc là được sắp xếp đến bên xây dựng, nông nghiệp để làm việc khổ cực.”Bên cơ sở hạ tầng đất nông nghiệp tất cả đều là vài người phạm tội, đủ loại người, vô cùng hỗn loạn.“Cháu có thể ở nhà thím không?”Sau khi Tạ Kiều cảnh cáo, thiếu niên này nắm tay em gái của cậu từ trong bóng tối bước ra, toàn thân bẩn thỉu, còn đi chân trần, thoạt nhìn rất nhếch nhác: "Cháu có thể làm việc cho thím, thím cho cháu và em gái ở nhà, cho cơm ăn nữa là được."Tạ Kiều sửng sốt một chút.Đôi anh em này vừa mới đến hôm nay mà đúng không? Hơn nữa chủ nhiệm Tiễn – Tiền Mãn Quán dù thế nào cũng phải cho bọn họ căn nhà để ở chứ?Thanh niên tri thức từ nơi khác đến thì một là ở ký túc xá của họ, hai là đi tìm nhà có thể thuê.
Hai anh em này có lẽ có quan hệ, Tạ Kiều cảm thấy dù chủ nhiệm Tiễn có chán ghét cậu thiếu niên mắt xanh này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-60-nuoi-muoi-dua-con/18083/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.