Lục Hướng Vinh sửng sốt một chút, anh cho rằng vợ nghe được lý do của mình sẽ đồng ý vô điều kiện, dù sao vừa rồi chưa rõ chuyện gì cô cũng đã đồng ý cho Dư Quy Dư Bảo ở lại rồi.
Bây giờ nói lý do rồi lại không được sao?Lục Hướng Vinh cũng không tức giận, chỉ ôn hòa hỏi: “Sao vậy?”Tạ Kiều giải thích: “Không phải em không đồng ý cho chúng ở lại đây, mà là anh không thể nói vậy.
Bên chủ nhiệm Tiễn để em giải quyết, anh đừng chỗ nào cũng nói quan hệ giữa anh và cha của chúng rất tốt.”Dù Lục Hướng Vinh cũng không hiểu Tạ Kiều vì sao không cho anh nói quan hệ giữa anh và cha Dư Quy Dư Bảo nhưng anh sẽ không nói việc tư của mình với người khác lung tung.Lục Hướng Vinh hỏi nguyên do: “Kiều nương, vì sao?”Tạ Kiều cũng không nói chuyện sẽ xảy ra của vài năm sau với anh, nhất thời trong không tìm được lý do phù hợp, cho nên bất chấp nói: "Dù sao cũng không được, việc này để em xử lý."“Hai đứa trẻ chạy đến đây từ chỗ chủ nhiệm Tiễn, nhất định đã xảy ra chuyện không tốt nào đó.
Đoán chừng chủ nhiệm Tiễn cũng không muốn truy đến cùng, em cho chị ta một bậc thang để đi xuống là được."...Sáng sớm, lúc Tạ Kiều thức dậy rửa mặt, thấy Lục Hướng Vinh ngồi trên xe lăn nói chuyện với Đại Thiết và Nhị Nha, loáng thoáng có thể nghe thấy tên của Ngô Cương Kiến, đó là người giỏi sửa lò trong đại đội trưởng của bọn họ, trên cơ bản nhà ai muốn sửa lò thì đều mời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-60-nuoi-muoi-dua-con/18087/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.