Mã Tiểu Linh chở Vương Quý Nhân sang nội địa, cũng may là không xe, lái xe tầm 3 tiếng. Có điều, khi Mã Tiểu Linh đến nội địa, cũng đã 7h tối.
Vương Quý Nhân cầm cái Hamburger nhìn tới nhìn lui, chả biết làm sao để ăn. Đồ ăn không phải là vừa miệng sao? Bự như thế, làm sao cắn?
Lý Gia Thụy không dám ở trong khách sạn một mình, chạy đến cửa khẩu đón Mã Tiểu Linh. Cửa khẩu nhiều người, nên cũng không đáng sợ. Nhìn thấy chiếc Volkswagen màu đỏ của Mã Tiểu Linh xuất hiện, Lý Giai Thụy cảm động muốn khóc, [con được cứu rồi].
Trải qua chuyện lần trước, trong lòng hắn Mã Tiểu Linh đã tăng thêm một bậc. Thêm vào đó, hắn đi hỏi dò chuyện liên quan đến "Nam Mao Bắc Mã". Thật sự có một gia đình gọi là Khu Ma Long Tộc Mã thị, cũng có chút danh tiếng. Chỉ là đời đời đơn truyền, hơn nữa toàn là nữ, nên rất ít ai nhìn gặp được nhà họ Mã.
"Tiểu Linh, làm ơn giúp tôi. Tôi đã đứng đây mấy tiếng rồi, không dám đi đâu, cứ thấy có cái gì đó nhìn tôi chằm chằm." - Ngay cả xưng hô cũng thay đổi, nhưng cũng không đến nỗi quá lạ. Gặp được kỳ năng dị sĩ, tất nhiên Lý Giai Thụy muốn kéo quan hệ.
Mã Tiểu Linh gật đầu nói: "Lên xe trước."
Chờ Lý Gia Thụy ngồi vững, Mã Tiểu Linh nhấn ga, chiếc xe màu đỏ từ từ lăn bánh.
"Lý Sinh, đây là do ông nuôi tiểu quỷ quá lâu nên có di chứng. Bởi vì tiểu quỷ kia theo ông quá lâu, nên từ trường của ông sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troc-yeu-khong-thanh-lai-bi-ap/2060417/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.