Sáng sớm ngày hôm sau.
Mục Nhất Tiếu tỉnh dậy trong tiếng chuông đồng hồ báo thức đang reo ầm ĩ.
Cô mở hai mắt ra, trong đầu lập tức hiện lên chuyện đã xảy ra vào tối ngày hôm qua.
Sau khi cô trở lại phòng ngủ, không lập tức đi ngủ ngay mà là ghé vào trên vách tường nghe động tĩnh ở sát vách.
Nhưng mà hiệu quả cách âm quá tốt, cô không nghe thấy cái gì hết.
Nhưng mà cô biết là bác sĩ có tới.
Nhìn đồng hồ, bảy giờ đúng.
Cô thức dậy rửa mặt, mặc quần áo đã được người giúp việc ủi tốt, bước ra khỏi phòng ngủ.
Hôm nay cô có tiết học, cô vội vàng đi đến trường học.
Đi ngang qua cánh cửa bên cạnh, cô dừng bước lại vễnh tai muốn lắng nghe động tĩnh ở trong phòng.
Nhưng mà vừa dán mặt lên trên cánh cửa, cánh cửa trực tiếp được mở ra từ bên trong.
Bởi vì cho tác dụng của lực nên cô mất thăng bằng, lão đảo ngã về phía trước hai bước.
Bắp chân đụng phải vật cứng, đau đến nỗi phải nhíu mày lại.
Lập tức cánh tay của cô bị người ta nắm chặt lấy, phần eo còn có nhiều thêm một cánh tay.
Cũng bởi vì như thế này cô mới có thể đứng vững được.
Cô lấy lại tinh thần, vô thức giật mình sau đó mới đứng thẳng dậy.
Lúc rũ mắt xuống, đúng lúc nhìn thấy cặp mắt đen như mực của Phó Tư Vũ.
Cô căng thẳng nhìn quanh bốn phía giống như là một đứa nhỏ làm sai chuyện gì đó, xấu hổ cười cười chào hỏi: “Chào buổi sáng chú.
”
Sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-ban-co-vo-ngo/2585881/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.