“Dân nữ là Sở Lan Tâm, trưởng tôn của Sở gia. Lúc nãy khi tham gia tiệc mừng, dân nữ luôn đứng cùng các vị tiểu thư ở đây. Sau đó tứ muội Sở Gia Hân đột nhiên đến nói muốn lại gần bờ hồ để đổi gió nên chúng ta mới theo cùng. Không ngờ tứ muội bị trượt chân ngã xuống hồ, dân nữ đứng bên cạnh thấy vậy vội vươn tay ra định kéo lại nàng ấy nhưng bị đánh hất ra. Khi được cứu lên tứ muội cứ một mực nói dân nữ hãm hại nàng.”
”Ngươi nói bậy! Rõ ràng là ngươi cố ý gạt chân ta, còn dùng kim nhọn đâm vào tay ta khiến ta té xuống hồ. Ngươi tiện nhân!”
”Im miệng!” Nghiêm Thần lạnh lùng thốt lên. Cô gái này thật sự rất không biết phân biệt trường hợp.
Sở Gia Hân bị hạ nhân giữ chặt lại. Lúc này nàng mới nhớ tới người ngồi trước mặt mình là Diệu vương cao quý của cả Đông Ly quốc.
”Xin Diệu vương thứ tội.” Sở Gia Hân vội cúi đầu nhận lỗi.
”Ngươi muốn phản bác cái gì?” Nghiêm Thần cau mày nhìn Sở Gia Hân. Tự nhiên lại đi làm Bao Thanh Thiên xử kiện, thật là số con rệp mà.
”Bẩm Diệu vương, lúc ở gần bờ hồ Sở Lan Tâm đột nhiên gạt chân của dân nữ. Lúc đó dân nữ còn cho là nàng ta vô tình nên khi nàng ta đưa tay ra dân nữ đã nắm lấy. Không ngờ khi vừa chạm tay thì tay của dân nữ đau xót như bị hàng trăm mũi kim đâm vào nên mới đánh văng tay nàng ta. Dân nữ thật sự không có vu oan cho Sở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-buoc-linh-hon/355260/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.