Lâm Phú ngủ một giấc tỉnh dậy, bên ngoài Thẩm Liên đã qua ba cảnh.
"Nhanh lên." Triệu Văn Thư rất vui sướng: "Coi chừng Trường Giang sóng sau đè sóng trước, về sau cho các cậu ra rìa sông đứng hết."
Lâm Phú hơi kinh ngạc, sau đó chợt hiểu ra, đạo diễn Triệu là vô cùng hài lòng với Thẩm Liên.
Lâm Phú ăn sáng xong, lấy lại tinh thần.
Triệu Văn Thư cũng không rầy rà thêm, lập tức sắp xếp cho hai người đối diễn.
Trong thiết lập của nhân vật, Lục Tiểu Khai có gì thì nói đó, toàn bộ cảm xúc đều viết trên mặt, còn nam chính Phong Chính lại im lặng hướng nội hơn. Ở giai đoạn trước, hắn luôn có vẻ nặng nề, ánh mắt vĩnh viễn ngắm nhìn một nơi bên ngoài trấn nhỏ.
Mà Lục Tiểu Khai chỉ cần nhận được một hai công việc sửa chữa đồ gia dụng là đã vui vẻ rồi. Tiền kiếm được nếu nhiều đều tích góp, ít thì tiêu xài ít lại, còn thường hay mua thuốc lá cho Phong Chính nữa. Hai người đều mất ba mẹ từ sớm, xem như dìu dắt nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm.
Lục Tiểu Khai vừa trưởng thành, trên mặt tràn ngập non nớt, hắn vỗ lên sau bả vai Phong Chính, rồi đi vòng tới ngồi xuống bên cạnh, lấy một gói thuốc lá từ trong túi quần ra: "Này."
Phong Chính không khách sáo nhận lấy, trên gương mặt lạnh lẽo xuất hiện ý cười từ tận đáy lòng: "Hôm nay kiếm được bao nhiêu?"
"Hơn một trăm đồng." Lục Tiểu Khai ngượng ngùng, "Ngày mai còn có đơn, đợi làm xong, em mua thịt heo về."
"Giỏi quá nha Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2730956/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.