Súp bánh bao tới mau, chưa hai mươi phút đã bày trước bàn Thẩm Liên rồi.
"Anh đi chơi đi, em ăn xong tới tìm anh." Thẩm Liên tìm một góc yên tĩnh, cũng không cần Sở Dịch Lan ngồi cùng.
Sở Dịch Lan ngẩng đầu, lập tức đối diện với tầm mắt sâu thẳm của Trịnh Ca. Nhưng vẻ mặt anh vẫn lạnh lẽo, xoay người rời đi.
Trước đây là mắt mình bị mù sao? Sở gia tự mình ngẫm nghĩ lại.
Đầu ngón tay Trịnh Ca lạnh run. Đã có một thời gian hắn ta chưa gặp Sở Dịch Lan, cuối cùng lần này đã nhìn thấy được thay đổi của người đàn ông.
Sự tàn nhẫn, âm u trong mắt Sở Dịch Lan đã biến mất không còn, chỉ để lại thong dong hờ hững vốn có. Vẻ ngoài tuấn tú, hào hoa sang quý mà ông trời thiên vị cho anh cũng lập tức lộ ra không sót chút nào. Anh đối xử rất tốt với Thẩm Liên, là tốt thật sự chứ không phải làm cho người khác xem, chính là giờ phút nào cũng để ý, săn sóc tới y. Đây mới là nguyên nhân khiến Trịnh Ca cảm thấy hụt hẫng.
Bởi vì cho dù là đoạn thời gian hắn ta khống chế Sở Dịch Lan trong tay thì người đàn ông đó cũng chưa bao giờ đối xử với hắn ta như vậy.
Thẩm Liên không đoán sai, sinh nhật lần này của Trịnh Ca có thể nói là vô cùng thê lương.
Một nguyên nhân lớn nhất trong đó nằm ở bà nội của Chu Đường Tư về nước. Lúc trẻ bà cụ là một nhân vật có tiếng tàn nhẫn, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Trịnh Ca
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2730961/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.