Cô cố gắng vùng vẫy khỏi bàn tay của người đàn ông đang lôi cô đi vào khách sạn Kiw nổi tiếng cả thàng phố S này.
Khuôn mặt ấm ức: "Xin anh, tha cho tôi đi!".
Một cô gái với thân hình nhỏ bé, khuôn mặt không hề vui vẻ...!Cô ấy là đang khóc, tiếng van xin vang lên từ đôi môi bé nhỏ.
Bầu trời yên tĩnh, nhưng thành phố lại rất náo nhiệt.
Khoác trên mình chiếc váy cưới màu trắng, thiết kế đơn giản nhưng lại tinh xảo.
Nhưng một cô dâu lại đang khóc sao?.
Thật là một chuyện khố hiểu.
Thời khắc được khoác lên mình bộ váy cưới chính là thời khắc vui vẻ và hạnh phúc nhất của cô gái đó.
Người đàn ông kia, với khuôn mặt tuấn tú, mặc bộ comple màu đen.
Người đó hẳn là chồng cô.
Anh nắm chặt cổ tay cô, khuôn mặt lạnh cau có: "Ngậm cái miệng chó của cô lại! Nên nhớ cô không có quyền nói chuyện".
Chuyện này chỉ mới bắt đầu diễn ra:
"Ngày mai là ngày mà chị mày được gả vào Hàn gia, được làm Hàn phu nhân.
Mày liệu mà chuẩn bị cho tốt vào".
Mẹ cô đấy, Kinh Lan- bà mẹ độc ác và tàn nhẫn với cô còn hiền lành và nuông chiều chị song sinh với cô.
Chị song sinh của cô-Mộc Nư, vẻ bề ngoài trông hai người như hai giọt nước nhưng lại là hai số phận khác nhau.
Cô ta khẽ rơi nước mắt, nắm lấy tay của Kinh Lan mà ấm ức: "Mẹ, nhưng con không muốn gả vào Hàn gia".
Nếu cô ta không muốn tại sao lại còn đồng ý mối hôn sự này? Hay tất cả đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-em-bang-cavat/1954856/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.