Đứng trước cửa phòng cấp cứu hồi lâu, trong lòng cứ bất an.
Hạ Dĩ đi tói đi lui rồi đụng trúng một người.
Anh ta lấy lại tháng bằng, rồi nhẹ lên tiếng: "Dì có sao không?".
"Thật xin lỗi, tôi không sao.
Cậu cậu không sao chứ?".
Mãi nhìn bộ dáng từ dưới lên của anh ta.
Dáng người cao tầm m85, nhìn lên nữa.
Bà khẽ tiếng: "Hàn...hàn tổng? Tôi xin lỗi, tôi không cố ý?".
"Dì biết cháu?".
Anh khẽ nói.
"Hàn tổng, ngài không sao chứ?".
"Cháu không sao? Cháu tên Hàn Nhất, tại sào dì lại lo lắng như thế?".
"Hàn...Hàn, cậu nói cậu là Hàn nhất? Vậy tại sao lại giống Hàn tổng như thế?".
Nhìn lên khuôn mặt với vẻ đẹp không khác gì hai giọt nước so với Hàn Phong, Hạ Dĩ cau mày.
"Hàn tổng? Người dì nói là...?".
"Là Hàn tổng của tập đoàn I.N ấy, ngài ấy tên Hàn Phong".
"Ra là Hàn Phong, làm dì sợ rồi.
Cháu là anh sinh đôi của nó, cháu qua Anh sau khi tốt nghiệp đại học.
Nên dì không biết cháu là phải".
Nụ cười thân thiện của anh khiến Hạ Dĩ cảm nhận được hơi ấm nào đó.
"Cậu là anh của ngài ấy?".
"Vâng, cháu là anh sinh đôi với Hàn Phong.
Vốn định nay trở về thăm nó mà tự nhiên không may làm mình bị thương ở tay đôi chút.
Mà thư ký của cháu, cậu ta lại kéo cháu đến đây".
"Vậy, có gì mong cậu thứ lỗi.
Tôi không để ý".
"Không sao.
Dì là người làm của Hàn Phong? Hàn Phong bị gì sao sao dì lại ở đây?".
"Hàn tổng, ngài ấy không sao cả.
Là Hàn phu nhân, cô ấy tự...tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-em-bang-cavat/1954872/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.