Sau khi nói xong Tô Hữu Hữu bị dũng khí của chính mình làm cho sợ ngây người, cô cũng có ngày bày tỏ với đàn ông trước, nếu như là trước đây cô nghĩ cũng không dám nghĩ, để danh chính ngôn thuận làm một kẻ lưu manh, cô cũng không dễ dàng gì.
Chung Dực nghe vậy cũng sợ ngây người, Tô Hữu Hữu đây là muốn cho anh danh phận mà anh chờ đợi đã lâu sao? Tuy rằng anh bởi vì lời nói “Hai bên tình nguyện” mà sinh ra nghi ngờ với ý nghĩ muốn đi theo cô lúc trước, nhưng thời khắc anh nghe Tô Hữu Hữu nói để anh làm bạn trai cô, tim của anh lại nhảy nhót.
Anh thậm chí không muốn lo lắng nhiều như vậy mà đồng ý với cô, chỉ là hiện tại anh có chút ngớ ra, quên đi động tác gật đầu.
Tô Hữu Hữu thấy dáng vẻ anh lờ mờ, không gật đầu cũng không nói đồng ý, trong lòng có chút không vui, chế nhạo nói: “Anh còn muốn tôi quỳ một gối xuống đất, mua bó hoa hồng đỏ cầu xin anh làm bạn trai của tôi sao? Nếu hôm nay anh không đồng ý, sau này tôi cũng sẽ không nói nữa, tôi cũng không phải là loại người quay đầu ăn cỏ cũ đâu.”
Tuy nói hiện tại cô đã thua ở trên vạch xuất phát, nhưng vẫn muốn cho mình có đủ thể diện.
Chung Dực nghe vậy vội vàng “Ừ” một tiếng, hoàn toàn quên mất nguyên tắc là gì.
Anh cứ thẹn thùng “Ừ” một tiếng như vậy, Tô Hữu Hữu cũng không hiểu anh đây là đồng ý hay là không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-giang-hien-phu/119906/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.