Chương 35: Mê người
Giống như một giọt nước rơi vào trong chảo dầu đang sôi sục.
Trong hội trường, tiếng người hỗn tạp, tiếng nhạc, tiếng vỗ tay, cười đùa liên miên không ngớt, nhưng thần kinh của Mạnh Vãn Tế chỉ tiếp nhận được câu nói vô thanh kia của Thịnh Cẩn Thư.
Tiếng tim đập trở nên kịch liệt.
Lông mi của Mạnh Vãn Tế rung lên, ép buộc bản thân hờ hững nhìn Thịnh Cẩn Thư, không xác định cô ấy đang thật lòng hay trêu đùa, hoặc cũng có thể là do bản thân phân biệt sai.
Thịnh Cẩn Thư mang theo nụ cười nhìn thẳng vào mắt cô, không hoảng không loạn, giống như đóa anh túc nguy hiểm nở rộ trong đêm.
Mê hoặc lòng người quá mức.
Trái tim Mạnh Vãn Tế hỗn loạn, vô thức muốn di chuyển tầm mắt để trốn tránh, nhưng dường như Thịnh Cẩn Thư phát hiện ra, nhanh hơn cô một bước, quay đầu nhìn về phía sân khấu, bỏ qua cho cô.
Lại giống như đang trêu đùa cô.
Từ đầu tới cuối đều lười biếng thong thả, ý cười lấp lánh.
Mạnh Vãn Tế cắn môi, trái tim giống như bị lông chim lướt qua, lại giống như bị kiến cắn.
Rốt cuộc chị ấy có ý gì? Tại sao ngay cả câu thích cũng có thể nói như có như không, khiến trái tim người ta rung động hoảng hốt vậy chứ?
Mạnh Vãn Tế có chút phiền muộn, lại không khống chế được yêu thích cùng rung động. Nhưng cuối cùng lí trí chiếm thế thượng phong, cô thu lại biểu cảm, làm như không có chuyện gì, di chuyển tầm mắt nhìn lên sân khấu.
Lòng dạ không tập trung.
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-khong-tac-hop/1174542/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.