Chương 33: Muốn cho em nhìn
Mấy giây trước khi Thịnh Cẩn Thư lên xe, Mạnh Vãn Tế ở trên xe vẫn còn nhìn thấy Dịch Hàm ở ngoài cửa sổ đằng sau xe cầm bữa sáng thong thả đi về cửa đông. Một câu "Tôi không kịp chuyến xe của cô Cát" của Thịnh Cẩn Thư, có bao nhiêu phần là sự thật, trong lòng hai người đều rõ như gương.
Mạnh Vãn Tế đè xuống vui vẻ trong lòng, chuẩn bị vẻ không gợn sóng đáp lời, nhưng đám học trò trên xe đã nhanh trước cô một bước, vô cùng nhiệt tình mời gọi: "Cô ơi cô ơi, chỗ chúng em còn chỗ trống này."
Mái tóc xoăn dài của Thịnh Cẩn Thư đang xõa ra, đứng ở bậc thềm lối lên xe, nhìn Mạnh Vãn Tế một cái, cong môi lên, tự nhiên đáp lời: "Không cần đâu, cô muốn ngồi chung với cô Tiểu Mạnh."
Đám học trò nhanh chóng "ồ" lên một tiếng, làm biểu cảm hai người đã làm lành rồi à, kì quái cười lên.
Mạnh Vãn Tế mất tự nhiên, ánh mắt nhìn về phía hai vị trí trống ở hàng đầu tiên: "Bên trong hay bên ngoài?"
Thịnh Cẩn Thư liếc mắt một cái, nhìn ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ, nói: "Bên trong."
Cô ấy nhấc chân đi lên bậc thềm, ngồi vào chỗ, Mạnh Vãn Tế tự nhiên ngồi xuống cạnh Thịnh Cẩn Thư, nhắc nhở tài xế: "Bác tài, đã đủ người rồi."
Tài xế đáp một tiếng: "Ô kê." Đóng cửa xe lại, khởi động xe, đánh lái vô lăng đi theo chiếc xe đã xuất phát phía trước.
Ánh sáng thay đổi theo phương hướng của chiếc xe, ánh mặt trời xuyên qua cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-khong-tac-hop/1174545/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.