Đường Đường ngẩng đầu tìm sự hỗ trợ, khăn giấy cũng đâu có thiếu gì, chẳng lẽ chỉ có một mình Sa tổng có. Cậu vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy Cao Dương đang ngồi ở bàn bên kia. Cao Dương lại giống như bị lửa đốt mông, lập tức cúi đầu xuống, cơ hồ đem đầu chôn vào mặt bàn, cậu ta dùng đũa gắp một ít khoai tây sợi nhét vào mồm, cứng ngắc nói: “A…Chị Lục nè, hôm nay canh cá ngon quá ha chị!”
Lục Manh Manh: “…”
Đường Đường hận đến nghiến răng, Cao Dương quả là hảo cơ hữu, vào thời khắc mấu chốt bèn bán đứng đồng bọn a!
Sa tổng nhìn theo ánh mắt của Đường Đường, liếc Cao Dương một cái, cậu ta nháy mắt run lẩy bẩy. Sa Tuân tựa hồ là đối với sự thức thời của Cao Dương đặc biệt vừa lòng, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, trong mũi phát ra âm thanh không kiên nhẫn.
“Hửm?”
Đường Đường tiếp tục run rẩy, sợ đến mức da đầu tê dại, cuối cùng đành phải kiên trì cười gượng, “S… Sa tổng, ngài cho tôi xin miếng khăn giấy…”
Cậu vừa nói xong, Lục Manh Manh cùng Cao Dương “Phụt” một tiếng phun đầy khoai tây sợi lên bàn.
Nhưng mà Sa tổng lại không cảm thấy cái tên Đường Đường đang tràn ngập khí tức của “nhược thụ” kia có cái gì không ổn, cực kỳ vừa lòng moi khăn giấy từ túi áo tây trang ra, sau đó nhìn Đường Đường nơm nớp lo sợ cầm lấy.
Sa tổng đứng dậy, chỉ nghe anh nói một câu: “Nghe nói cậu thích mấy món này, tôi chưa đụng tới, cậu ăn đi.”
Nói xong, tổng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-lanh-roi-de-tong-tai-di-uong-thuoc-di/428360/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.