“Ta là ai không quan trọng, quan trọng ta là người không sợ chết!" Nam tử cười lạnh hai tiếng, đôi mắt đào hoa óng ánh hiển nhiên đã tức giận, quần áo đỏ tươi vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, lại là hắn, Hoàng tử Phượng Lâm của Lam Nguyệt!
Linh Phi cau mày, liếc nhìn nam tử đào hoa mang theo tức giận trước mặt, sau đó từ từ dời đến bộ quần áo màu đỏ trên người hắn, cuối cùng giống như nhớ tới cái gì sững sờ mở miệng: "Ngươi là Hoàng tử Lam Nguyệt?"
Nghe nói, gần đây Hoàng tử Phượng Lâm của Lam Nguyệt Quốc đi đến Phượng Lân, quần áo màu đỏ hết sức chói mắt, đã sớm lan truyền từ trên xuống dưới ở trong cung, nhưng số người nhìn thấy vẫn rất ít.
"Đúng thì sao? Không phải thì thế nào?" Phượng Lâm cười lạnh, hai ngón tay thon dài nhẹ nhàng xiết chặt cánh tay Linh Phi, hoàn toàn không thấy hắn dùng sức, nhưng lại làm cho Linh Phi đau đến mức run lẩy bẫy, Mộc Ly ở một bên âm thầm nóng nảy, Phượng Lâm chết tiệt vì sao không giải khai huyệt đạo trên người nàng trước!
Tức giận trừng mắt liếc Phượng Lâm, Linh Phi không sợ chết phản bác: "Không phải thì tốt, khuyên ngươi tốt nhất bớt can thiệp vào chuyện của Bổn cung, hiện tại Bổn cung muốn giáo huấn tiện nhân này, ngươi buông tay bẩn thiểu của mình ra ngay!"
Đôi mắt đào hoa hẹp dài khẽ nheo lại, Phượng Lâm nhanh chóng điểm mấy cái ở trên người Linh Phi. Sau đó, đôi môi mỏng lưu manh huýt sáo về phía Mộc Ly, nhếch miệng cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/1054631/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.