Nhưng Mộc Ly chỉ hừ mũi. Đối với người không say mê sắc đẹp như nàng mà nói, hôm nay đã là đặc biệt ngoại lệ rồi, ba phút kia nàng đã biết cái gì gọi là kinh sợ. cái gì gọi là được gặp Diêm Vương ở nhân gian một lần, báu vật nào nhìn qua còn xinh đẹp hơn búp bê và đáng sợ hơn Diêm Vương, ngẫm lại vẫn còn khiến Mộc Ly cảm thấy sợ hãi.
Mặc kệ người nào ở bên trong, nhưng khi nghe giọng nói này cũng biết người nọ có bao nhiêu mê hoặc lòng người. Anh Mộc Ly nàng đâu phải là một người dễ bị sắc đẹp làm cho mê muội.
"Nếu, ngay cả thủ hạ của ta đều không phải người thường, vậy lấy tư cách gì đàm phán điều kiện với ta? Cái mạng này của ngươi, cũng mỏng manh lắm đó." Lời nói thản nhiên của nam tử, nhẹ nhàng rơi vào trong lỗ tai Mộc Ly. Dường như làm cho người ta bị hấp dẫn, nhưng không phải là Anh Mộc Ly nàng.
Đôi mắt như ngọc lưu ly sáng rực rỡ hạ thấp nhiệt độ, biến thành lạnh băng đến mức không còn cảm giác. Anh Mộc Ly nàng cũng là một người rất vô tâm vô tính, mỉm cười đến vân đạm phong khinh, nàng xoay người bước từng bước đi về hướng phố xá sầm uất: "Người nói những lời này, lấy tư cách gì so chiêu với Anh Mộc Ly ta kia chứ? Nếu muốn lấy mạng sống của ta, thì phải luyện thêm mồm mép trước đi đã, bởi vì....Anh Mộc Ly ta sẽ chỉ làm người tức chết, mà sẽ không để người đánh chết."
"Người nói với bổn vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-noi-trong-lanh-cung-khuynh-quoc-khi-hau/1054704/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.