Chủ Nhật, Dư Trừ biết Trình Khuynh có buổi tọa đàm ở một trường đại học ở Vĩnh Châu, cô nghe nói sinh viên trường khác cũng có thể tham dự, cô kết thúc công việc ở quán cà phê vào buổi sáng, bắt xe buýt đến đó sau bữa trưa.
Cô ngồi ở hàng ghế cuối cùng, chống khuỷu tay lên cửa sổ, tựa cằm vào lòng bàn tay, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đêm qua Trình Khuynh nói cần phải đối xứng, khiến cô kinh ngạc, tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là nhóm đối chứng và nhóm thực nghiệm được đề cập trong tiết sinh học cấp ba, bị hôn bên trái là nhóm thực nghiệm, hôn bên phải là nhóm đối chứng.
Và thế là, cô lại ngơ ngác cúi xuống hôn cô ấy thêm cái nữa.
Đầu ngón tay lướt nhẹ trên môi.
Dư Trừ không khỏi bật cười, nhưng cô vẫn dùng ngón tay ấn vào khóe môi.
Nghiêm túc mà nói, hôm nay cô đến đây là để nghe tọa đàm.
Khi đến giảng đường, cô nhìn thấy người ngồi ở hàng ghế đầu tiên là một người quen: "Úc Miên?"
Cô gái quay lại mỉm cười: "Cậu cũng đến nghe tọa đàm hả?"
"Ừ, có ai ngồi đây với cậu không?"
"Không, cứ ngồi đi."
Dư Trừ ngồi xuống, nói về chủ đề buổi tọa đàm hôm nay, nói được vài câu, nhận thấy sắc mặt Úc Miên không được tốt lắm, liền dừng lại hỏi: "Cậu bị sao vậy?"
Úc Miên lắc đầu: "Không sao."
Nhưng rõ ràng là cô ấy không khỏe.
Dư Trừ tò mò nhìn cô ấy, phát hiện trong lòng bàn tay cô ấy tựa hồ đang nắm chặt thứ gì đó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-quang/1088141/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.