Yến Quy Chi ngồi xổm xuống trước mặt Tô Phong Ngâm, áo khoác che đi mùi hương mê người tỏa ra từ người nàng, mọi người xung quanh thở phào nhẹ nhõm.
Yến Quy Chi thấy hai gò má Tô Phong Ngâm ửng đỏ, đưa tay chạm vào mặt nàng, cảm thấy nóng bừng, liền hỏi: "Sao lại uống nhiều như vậy?"
Khóe mắt Tô Phong Ngâm ửng đỏ, ngước mắt nhìn Yến Quy Chi, ánh mắt long lanh như sóng nước, chứa đựng muôn vàn tình cảm, nàng nắm chặt tay Yến Quy Chi, áp mặt vào cọ cọ, giống hệt một chú mèo con làm nũng.
Yến Quy Chi cười nói: "Còn nhận ra ta là ai không?"
Tô Phong Ngâm nhìn vào mắt Yến Quy Chi, hai tay ôm lấy cổ Yến Quy Chi, hỏi: "Ta có xinh đẹp không?"
Vẻ đẹp yêu mị mê người, làn da mềm mại tỏa hương. Lúc này Tô Phong Ngâm đặc biệt quyến rũ, ai cũng không khỏi xuýt xoa.
Thấy Yến Quy Chi không trả lời, Tô Phong Ngâm vô cùng thất vọng. Nàng khẽ vu.ốt ve hai gò má Yến Quy Chi, nói: "Ngươi và nàng vui vẻ uống rượu đến giờ này, chắc là rượu của nàng ngọt hơn."
Yến Quy Chi hỏi: "Ngươi nói Ngọc Hàn?"
Tô Phong Ngâm không trả lời, lại hỏi: "Ta có làm phiền không?"
"Cái gì?"
Tô Phong Ngâm nói: "Có phải ngươi không thích ta?"
"Phong Ngâm."
Tô Phong Ngâm ôm chặt Yến Quy Chi, lẩm bẩm: "Ngươi rõ ràng là của ta."
Yến Quy Chi nhìn Tô Tích Giáp hỏi: "Đại ca, đã xảy ra chuyện gì?"
Tô Tích Giáp tức giận nói: "Tự ngươi gây ra chuyện, tự ngươi giải quyết đi!"
Bên này Tô Phong Ngâm lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-mot-doi-thai-duong-khuan/2709881/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.