Bên trong Minh giới, màn trời xanh biếc, một vầng trăng tròn treo trên cao, xung quanh là bóng tối bao trùm, những cây cối đen kịt xung quanh mang hình dáng kỳ dị. Ác điểu đậu trên cành cây, vu.ốt ve bộ lông đen bóng, con ngươi thú màu đen phản chiếu bóng người đang đi qua.
Yến Quỳnh Cửu bị xích sắt trói buộc, mấy chục đạo phù ấn ngăn chặn linh lực của nàng. Cửu Hoa đi bên cạnh nàng, hai bên là binh lính Quỷ tộc, phía trước và phía sau mỗi bên có hai vị Tướng quân Minh giới.
Đoàn người đến bên bờ Vong Xuyên Hà, dòng sông màu bạc sâu thẳm như mực, trên sông có một cây cầu được xây bằng xương trắng âm u.
Mọi người lên cầu, khóe mắt Yến Quỳnh Cửu thoáng thấy một màu xanh biếc. Khi nàng nghiêng đầu nhìn kỹ, chỉ thấy bên bờ Vong Xuyên từng cành hoa màu xanh lục, trên đó không có hoa, chỉ có mấy chiếc lá nhỏ dài, tuy không có gió nhưng vẫn khẽ lay động.
Cửu Hoa nói: "Đây là hoa Bỉ Ngạn, bây giờ hoa đang nghỉ ngơi, chỉ còn lá."
Người Quỷ tộc cũng không thúc giục hai người.
Cửu Hoa nhìn Yến Quỳnh Cửu, thấy nàng không nhìn lá xanh nữa mà đang nhìn mình, ánh mắt ôn nhu, ẩn chứa vài phần chờ đợi.
Cửu Hoa nói: "Đúng vậy, đây là cảnh hoa Bỉ Ngạn mà ta đã kể với ngươi, chỉ tiếc là hoa Bỉ Ngạn nở thì không thấy lá, lá mọc thì không thấy hoa, nếu muốn đợi hoa nở thì phải đợi thêm một mùa, đến lúc đó..."
Đến lúc đó, người trước mắt liệu có còn ở đó.
Chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-mot-doi-thai-duong-khuan/2709931/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.