Trán Hồ di nương đổ máu, thẳng tắp ngã xuống.
Bên trong phòng tiếng thét chói tai vang lên, một mảnh hỗn loạn, Thích thị có bầu, đột nhiên thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời chịu không nổi ngất đi.
Chân Diệu lo lắng lão phu nhân chịu không nổi, bận rộn đi đỡ bà.
Lão phu nhân vẫn rất trầm ổn, chống quải trượng ngó chừng Hồ Di nương nằm trên mặt đất, chân mày vặn thành bánh quai chèo, thầm nghĩ, đây chẳng lẽ là ba náo trong truyền thuyết: một khóc, hai náo, ba thắt cổ? Nghe nói nương tử các hộ thích nhất làm như vậy.
“Tổ mẫu ——” Chân Diệu lo lắng hô một tiếng.
Người lớn tuổi, nếu là có cao huyết áp, thấy cảnh tượng này dễ bị kích thích.
Lão phu nhân quay qua vỗ vỗ tay Chân Diệu, an ủi: “Chớ sợ.”
Nói xong liên tiếp phân phó “Hồng Phúc, một chuyện không phiền hai người, nhanh đuổi theo mời thái y trở lại. Hồng Hỉ, nhanh kêu Phùng đại phu tới đây, trước xem cho Tứ phu nhân một chút. Mấy người các ngươi trước mang Hồ di nương sang sương phòng, đem miệng vết thương chặn lại”
Sau đó, vẫn không quên vứt cho Dương ma ma một ánh mắt.
Dương ma ma lĩnh ý, lập tức dò xét hơi thở của Hồ di nương trước, sau đó nhìn lão phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu. Ý là Hồ di nương vẫn còn sống
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn hạ nhân bận rộn mà hành động không hoảng loạn.
Chân Diệu......
Lão phu nhân à, có thể để cho người trẻ tuổi được thể hiện hay không đây!
Không đợi Phùng đại phu tới, Thích thị đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-mot-doi/2092255/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.