Editor: Anh Anh
Trong hang ổ của mã tặc, người xấu đều chém đầu toàn bộ, người vô tội thì đều được cứu, nhóm binh sĩ còn sắp thu được chiến lợi phẩm phong phú, vì vậy không khí hiện tại vô cùng sôi nổi.
Nếu theo lệ thường, Hạ Hầu Tuyên có thể diễn thuyết một bài cổ động tinh thần, thu gom lòng người.
Tuy nhiên Hạ Hầu Tuyên không nói gì, hắn trực tiếp giao công việc phân phát chiến lợi phẩm cho Hứa Thắng và Trần Thục Dao, bản thân thì bước sang một bên nghỉ ngơi: Thứ nhất chắc chắn thân binh của hắn đang đỏ mắt chờ mong chiến lợi phẩm, thao thao bất tuyệt ngược lại sẽ làm người ta thiếu kiên nhẫn; thứ hai Hạ Hầu Tuyên cũng không thể gia tăng âm lượng nói quá nhiều, một hai câu thì cũng thôi, nếu nói nhiều quá, lộ ra khí phách...!Chậc, hiển nhiên không ổn.
Vậy nên Hạ Hầu Tuyên dứt khoát làm như địa chủ mới nổi vung tay, thong thả ung dung ôm tay đứng ở một bãi đất râm trong sơn trại, nhìn mọi người vui tươi hớn hở chia tiền lĩnh tiền.
Một lát sau, cảm giác căng thẳng khi chém giết trên chiến trường cũng dần dần tản đi, tâm trạng của Hạ Hầu Tuyên đã hoàn toàn bĩnh tĩnh lại, chân mày giãn ra, trên môi hiện ra nụ cười nhẹ: Trải qua lần này, rốt cuộc thì mấy trăm người kia cũng coi như là thân binh đúng nghĩa của hắn, sao hắn có thể mất hứng cho được?
Lúc này, Tề Tĩnh An cũng đang nhàn rỗi đi qua đây, Hạ Hầu Tuyên thấy ánh mắt sáng ngời, nụ cười ngọt ngào của đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-long-trao-phuong/2002126/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.