Không ai ngờ được Phò Mã lại động thủ ngay trong Cần Chính Điện, hơn nữa người bị đánh còn là cha vợ của hoàng đế bệ hạ, chuyện này, chuyện này...!Thật đúng là chuyện lạ trăm năm khó gặp!
Cả đám đại thần trợn mắt há mồm, Hạ Hầu Trác vừa rồi chuẩn bị lên tiếng lại càng không cẩn thận cắn vào đầu lưỡi của mình, đau rớt nước mắt...!Nhưng nhìn quốc trượng nháy mắt biến thành đầu heo, hắn lại cảm thấy chút đau đớn của mình không xem là cái gì...
"Ngươi ngươi...Ngươi lại dám, lại dám đánh ta?!" Từ Dịch một tay ôm má, một tay run rẩy chỉ vào Tề Tĩnh An, bởi vì không thể tin nổi mà vẻ mặt nhăn nhó, giọng điệu cổ quái, hơn nữa răng cửa còn lọt gió, thật sự diễn ra được cái "Tinh túy của vai hề" đến là sống động, khiến đám chúng thần hoàn hồn lại cũng có chút buồn cười.
Nhưng trong thời điểm nghiêm túc như vậy, đương nhiên không ai thật sự bật cười cả, tất cả mọi người duy trì vẻ mặt kinh ngạc, vây xem vở kịch này...
Chỉ thấy Phò Mã tức giận chỉ ngược lại quốc trượng, quát lên: "Đánh ngươi đấy! Lão Thất Phu, lại dám giật giây bệ hạ vứt bỏ quốc đô mà chạy, vứt bỏ nghìn vạn dân chúng Giang Bắc không thèm để ý? Thật đúng là sâu mọt quốc gia, gian tặc bán nước! Cực kỳ cực kỳ đáng đánh!" Hắn nói xong lại giơ nắm đấm lên, làm bộ muốn đánh thêm lên mặt Từ Dịch một cái nữa.
"Ối ối...!Dừng tay, ngươi mau dừng tay!" Từ Dịch bị dọa sợ nhảy dựng lên, lùi về phía sau mấy bước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-long-trao-phuong/2002244/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.