Edit: Ry
Tiễn hai anh em nhà kia về xong, Tạ Thời Dã chậm rãi đi tới ghế sô pha, đặt mông ngồi xuống, lấy hai tay che mặt, đột nhiên cười to một tràng trầm đục, y cười, rồi lại không cười nổi nữa.
Y muốn gặp Phó Húc. Rõ ràng hai người mới tách ra chưa đến hai ngày nếu tính từ buổi trưa hôm qua, nhưng từ cuộc gọi tối qua đến giờ đã là mười hai tiếng y không nói chuyện với Phó Húc, không được nghe âm thanh của anh.
Y muốn tỉnh táo suy nghĩ, lại tự dồn mình vào trong ngõ cụt.
Giống như Chu Vụ Hành nói, từ lúc theo đuổi y đã phải chuẩn bị sẵn tâm lý rồi mới đúng, chứ không phải đến giờ mới xoắn xuýt những thứ này.
Nếu như nguyên nhân khiến Phó Húc giải nghệ thật sự là vì chuyện lúc trước, chắc chắn y muốn can ngăn, thậm chí sẽ tức giận sẽ khổ sở, còn muốn đánh Phó Húc một trận, để cho anh biết anh đang lãng phí tài năng đến mức nào.
Nhưng họ sẽ không chia tay, sẽ không bao giờ có chuyện chia tay.
Nếu đã không chia tay, thì dù Phó Húc có tức giận cũng chẳng có gì đáng sợ, y muốn thẳng thắn nói cho Phó Húc rằng mình ghen ghét, mình không cam tâm, không có gì phải sợ hết.
Tồi tệ nhất cũng sẽ chẳng tệ hơn được lúc trước, cái hồi mà y tưởng là sẽ mãi mãi không có được Phó Húc.
Thật ra từ lúc hẹn hò với Phó Húc đến nay, mỗi ngày Tạ Thời Dã đều như sống trong mơ, giống như đang bước đi trên sợi dây, cõi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-nhin-anh-sang/2510562/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.