Cuối cùng Triển Thiểu Huy vẫn phải kêu người đưa điểm tâm đến cho Cố Hạ, điểm tâm vừa mới ra lò, đương nhiên đồ đưa sang không chỉ dừng lại ở một thứ, còn có vài bộ quần áo, tất cả không ngoại lệ đều là váy, thiết kế mới nhất của mùa hè năm nay, chiều dài vừa đến đầu gối, ngọt ngào, thông minh, hào phóng…Quần áo mới đều khiến cho Cố Hạ yêu thích không thề rời tay, một mình ở nhà đứng trước gương thay đi thay lại, mắt thẩm mĩ của Triển Thiểu Huy thật không tệ, chọn quần áo đều là phong cách mà cô yêu thích. Trước mắt vừa vào hạ, mặc váy mùa này là hợp nhất, niềm vui này Cố Hạ rất muốn tìm một người chia xẻ, vội vàng gọi điện cho Triển Thiểu Huy, “Triển thiếu, đã nhận được quần áo rồi, dài rộng đều rất vừa, cảm ơn anh.”
Triển Thiểu Huy ôn hòa nói, “Em thích là tốt rồi.”
Cố Hạ nhếch miệng cười, “Thật sự rất đẹp, chất vải mặc lên người rất thoải mái, nhưng mà sao đều là váy?”
“Dáng người em rất đẹp, mặc vày trông sẽ đẹp hơn.” Triển Thiểu Huy sẽ không nói mặc váy để thuận tiện cho việc làm một số chuyện không đứng đắn, anh tặng đồ tất nhiên là có ý của anh.
Cố Hạ cười đến nở hoa trong lòng, “Anh đang làm việc phải không? Vậy em không làm phiền anh nữa, lát nữa em sẽ đi chợ, tối này anh có muốn qua ăn cơm tối không?”
Không ngờ Triển Thiểu Huy lại vô tình nói, “Vẫn chưa ăn cơm trưa.”
“Sao vậy?” Giờ cũng đã hơn hai giờ rồi, thì ra ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/1946037/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.