Triển Thiểu Huy chỉ uống quá nhiều, Trâu Nhuận Thành thấy anh say đến không biết gì nữa, sợ anh gặp chuyện gì không may nên mới đưa anh vào bệnh viện truyền nước biển, cũng không phải là chuyện gì lớn lắm. Trâu Nhuận Thành rời khỏi công ty của Cố Hạ, trở về công ty thì nhìn thấy Triển Thiểu Huy sắc mặt lạnh lùng gọi thư kí mang tài liệu tới, anh vùi đầu vào đám tài liệu, mặt đen như thể ai đó đang thiếu nợ anh. Trâu Nhuận Thành dùng cùi chỏ chọt Trịnh Giang Hà một cái, bất an nói: “Tam ca, anh nói xem anh ấy có nặng lắm không?
“Không có gì đâu.” Trịnh Giang Hà vẫn giữ dáng vẻ ung dung bình thản, “Cậu cũng biết rồi đó, anh ấy không hề biết dỗ phụ nữ, tám phần là do phương pháp của anh ấy không đúng, phải buồn bực vài ngày mới có thể suy nghĩ cẩn thận lại, sau đó lựa chọn hành động tiếp theo.”
“Anh xác định trong vài ngày anh ấy có thể suy nghĩ cẩn thận sao?” Trâu Nhuận Thành có vẻ không tin, thành môn thất hỏa, ương cập trì ngư (cửa thành cháy liên lụy đến cá trong ao, ý nói Triển Thiểu Huy giận cá nên chém mấy anh em của mình ^^),Trâu Nhuận Thành cũng không hy vọng tâm trạng của Triển Thiểu Huy quá tệ.
“Chuyện này mà làm không khéo thì nói không chừng phải mất nửa năm mới suy nghĩ xong.”
“Hả?” Trâu Nhuận Thành há miệng, “Vậy không phải chúng ta sẽ rất thảm sao?”
“Không đâu.” Trịnh Giang Hà vỗ vỗ vai Trâu Nhuận Thành, “Chúng ta chỉ giữ Cố Hạ ở lại hai tháng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/1946090/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.