Hướng Nhu không ngủ không nghỉ tìm kiếm bằng chứng, thường thì một đêm không ngủ, lúc mệt sẽ chợp mắt một lát rồi tiếp tục bôn ba. Ngày nào cũng đến thăm Bạch Dĩ Mạt, dường như hai người cố ý tránh né tính nghiêm trọng của vấn đề, chỉ tìm chủ đề nào đó thoải mái để mà nói, nhưng thật ra bọn họ điều hiểu mọi người không muốn trong lòng đối phương có gánh nặng quá lớn, đều vì nghĩ cho đối phương.
Nhưng mà, mỗi lần hai người họ quay lưng vào nhau thì cả hai đều không hẹn mà vành mắt đỏ lên, tất cả chuyện này Giản Quân Phàm đều nhìn thấy, rồi lại đành chịu như thế, anh chỉ có thể hi vọng nhân viên của mình có thể mang về tin tốt cho anh, nhưng tất cả dường như không có gì mới.
Từ lần đầu tiên Hướng Nhu đi thăm Bạch Dĩ Mạt về liền đi tìm Trịnh Tịnh Viên, nét mặt rạng rỡ của cô ả này khiến hắn nhìn mà chói mắt, nghĩ đến Bạch Dĩ Mạt trong nhà giam, lòng hắn lại càng thêm khó chịu.
Hắn không như trước kia nói một hai câu quanh co, mà trực tiếp hỏi thẳng Trịnh Tịnh Viên có biết chuyện của Bạch Dĩ Mạt không? Trịnh Tịnh Viên không có vẻ mặt nạ như thường ngày, da mặt như xé toạc ra, nhìn rõ đối phương, không phải làm bộ vô tội với mù mờ.
Cô ta cười, cười rất vui vẻ, cô ta nói: “Bạch Dĩ Mạt mà mọi người say mê lại cũng có ngày hôm nay, ha ha, thế mới bảo con người ta thật sự không thể phạm sai lầm, một lần sai là cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-doi-ben-em/1496793/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.