"Nếu bọn nhỏ đều ngã bệnh thì làm thế nào?" Diệp Dĩ Mạt cũng nghe nói chuyện xảy ra lúc huấn luyện rồi, thủ đoạn của Tử Thần làm cho cô chắc lưỡi một hồi. Người này, thật đúng là không suy tính hậu quả, mưa lớn như thế, ngộ nhỡ bọn nhỏ trở về sinh bệnh thì sao? Phụ huynh không tìm tới cửa à?
"Đây là quân huấn, không phải tới chơi. Có thưởng có phạt, không đúng chỗ nào rồi hả ?" Tất Tử Thần nằm lỳ ở trên giường, mặc cho vợ mình nắn vai, tay nghề xoa bóp của vợ anh càng ngày càng tốt, ai yêu rất thoải mái!
Diệp Dĩ Mạt liếc mắt xem thường, muốn phản bác lại không tìm được lời nói. Lời này của Tử Thần cũng không sai, là bọn nhỏ không nghe quân lệnh trước, anh theo lý trừng phạt sau, huống chi ngay cả Tả Tả Hữu Hữu nhỏ nhất cũng đi theo phạt, người khác nghĩ có lời gì cũng khó nói rồi? Chỉ là --"Anh không sợ con trai ngã bệnh à?" Diệp Dĩ Mạt đấm anh.
" Hai tiểu tử này da dày sao có thể dễ dàng ngã bệnh như vậy được?" Tất Tử Thần nắm tay vợ mình, "Hai người bọn nó bình thường thì có chạy bộ rèn luyện thân thể, điểm này không coi vào đâu. Loại thời tiết này, mùa hè nóng, tắm cũng như vậy. Hơn nữa sau đó anh lại để cho mỗi người đều uống hai chén canh gừng lớn, tất cả đều chạy trở về tắm nước nóng, không thành vấn đề." Biết vợ mình đau lòng cho con trai, Tất Tử Thần cũng dùng nời nói tốt lại. Nếu đưa đến bộ đội huấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-doi-co-duyen/559183/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.