Tưởng Chính Nam bên cạnh sắc mặt đầy vẻ lo lắng, nếu nhìn thật kỹ có thể nhận ra bàn tay đang cầm tài liệu của hắn bởi vì quá dùng sức mà đã trở lên trắng bệch, hiển nhiên là đang cực lực khống chế bản thân.
Thân là trợ lý đặc biệt của Tưởng Chính Nam, Hạ Quân là người hiểu rõ nhất chuyện của hắn và Hứa Liên Trăn.
Từ trước đến nay anh luôn tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc của một người làm chức trợ lý đặc biệt, cái gì nhìn thấy cũng coi như chưa từng thấy, cái gì biết cũng giả bộ coi như không biết, chưa bao giờ có ý muốn hỏi thăm gì cả.
Dù sao đàn bà đối với Tưởng Chính Nam mà nói chỉ có thừa chứ không có thiếu.
Lúc đầu anh chỉ mơ hồ cảm thấy Tưởng Chính Nam đối với Hứa Liên Trăn có gì khang khác, mãi cho đến khi Liên Trăn và Chính Tuyền bị bắt cóc, thời điểm đó anh mới vỡ lẽ ra, chỉ duy nhất Hứa Liên Trăn là đặc biệt.
Chính là có đặc biệt đến thế nào thì Tưởng tiên sinh vẫn làm cho Hứa tiểu thư rời đi.
Còn nhớ rõ lần cuối cùng anh gặp mặt với Hứa tiểu thư, Tưởng Chính Nam ngồi ngay trong xe, cách tiệm café một tấm thủy tinh trong vắt, đem nhất cử nhất động của hai người bọn họ thu vào trong mắt.
Sau đó xe chạy đến bờ biển, Tưởng Chính Nam tựa như hóa đá đứng trên bờ cát đợi hồi lâu.
Cuối cùng trước lúc rời đi, Tưởng Chính Nam đem dây chuyền cùng di động của Hứa tiểu thư ném xuống dưới biển.
Sau đó xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-doi-khong-buong-tay/1673205/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.