Hai bên đường phố đã có cửa hàng đốt đèn lồng, hoàng hôn chậm rãi buông xuống, tiếng rao hàng lúc trầm lúc bổng càng náo nhiệt hơn cả ban ngày. Trên đường vẫn có từng toán thị vệ luân phiên nhau cầm giáo kiếm, dường như đang tìm cái gì đó.
Vũ Văn Tư Dạ khoanh tay đứng bên cửa sổ một tửu lâu, nhìn dòng người lui tới trên đường, đôi mắt đã mỏi nhừ.
Đã một ngày trôi qua, vẫn không tìm thấy Tiêu Sơ Âm, năm gian hàng đứng tên nàng ta đã cho người lục soát hết nhưng vẫn không có bất kì tin tức gì, nếu tối nay vẫn không có tin gì thì phạm vi lục soát của hắn sẽ mở rộng ra đến tất cả các vùng ngoại ô ở kinh thành. Dù có đào sâu ba thước đất cũng phải tìm cho ra nữ nhân kia!
“Gia, ngài đã tìm cả ngày rồi, nghỉ một lát đi.” Thuộc hạ đắc lực của Vũ Văn Tư Dạ nhìn vẻ mặt phong trần mệt mỏi của hắn có chút không đành lòng, Vương gia làm việc gì cũng đều bình tĩnh lạnh nhạt, chưa từng lo lắng sốt ruột như vậy bao giờ.
“Không sao.” Giọng nói của Vũ Văn Tư Dạ hơi khàn, hắn đích thân tìm kiếm suốt một ngày, cả một ngụm nước cũng không kịp uống, cảm giác bất an khó hiểu trong lòng vẫn quanh quẩn không thể tiêu tan.
Không phải vì Tiêu Sơ Âm mất tích, mà vì lo lắng Tiêu Viễn sẽ lấy cớ để gây sự, hạch tội trước mặt hoàng thượng…Hắn an ủi bản thân như thế, nhưng lại bị một giọng nói khác tận đáy lòng áp đảo: Tiêu Viễn không ít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/574174/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.