Đoạn Ly không tin chuyện ma quỷ tinh linh "tôi thực ổn, tôi không sao" của Phong Vũ Lam, cho dù hắn căn bản không tìm thấy vết thương hoặc nơi nào không thích hợp trên người cậu.
Sắc mặt A Lam thực tốt, sau khi biểu tình mờ mịt rút lui, cậu lại lộ ra mỉm cười nhàn nhạt, thậm chí mang theo nét đỏ ửng, cậu thoạt nhìn phi thường cao hứng vì Đoạn Ly tới bên cạnh, thậm chí chủ động vươn tay ôm lấy cánh tay Đoạn Ly, sau đó đem thân thể cọ lên người Đoạn Ly.
Cái "cọ cọ" này tràn ngập ý vị, A Lam kéo mặt nạ trên đầu Đoạn Ly xuống, tùy tay ném xuống mặt đất, sau đó một bàn tay câu lấy cổ Đoạn Ly, một bàn tay đưa vào trong quần áo hắn.
Không thích hợp.
Đoạn Ly híp mắt nhìn A Lam, tiểu ma pháp sư của hắn luôn thực thẹn thùng, bình thường hắn phải trêu đùa của buổi, A Lam mới có thể ngượng ngùng đáp lại một lần, hành vi "chủ động" rất khó có thể thấy được trên người Phong Vũ Lam, cho nên thời điểm cậu biểu hiện khác thường, Đoạn Ly mới càng cảm thấy thập phần quái dị.
Thế nhưng, cho dù hành vi của Phong Vũ Lam quái dị thế nào, khi cậu chủ động đưa lên cửa, đậu hủ nên ăn thì vẫn cứ ăn, Đoạn Ly không khách khí chút nào duỗi tay ôm A Lam vào lòng, thoáng cúi đầu, há mồm nhẹ nhàng cắn vành tai A Lam, ngậm trong miệng trêu đùa, sau đó mơ hồ nói:
"A Lam, vừa rồi em động vào tùy thân mật thất của tôi sao?"
Phong Vũ Lam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-thoat-mat-that-vo-han/2595499/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.