Có người hỏi như vậy: "Đây rốt cuộc là lần thứ mấy rồi?"
Sau đó có người trả lời như vậy: "Lần thứ 182, đây là lần thứ 182 chúng ta lặp lại mấy cái khoang xe này, tôi có ghi chép."
"A a a a a!" La Phong khó chịu cào cào đầu mình, "Tôi sắp điên rồi!"
"Người muốn điên phải là tôi chứ!" A Lam run rẩy cầm túi, đếm đếm chìa khóa chất đầy bên trong, hắn nhìn cửa khoang trước mặt, cau mày hỏi, "Đây là cửa khoang số mấy?"
"Số 4." Sau đó có một người phía sau trả lời câu hỏi của A Lam.
Phong Vũ Lam quay đầu nhìn, phát hiện là Hình Viêm trả lời. Hiện tại Hình Viêm đã lưu lạc thành bảo mẫu trẻ em, đứa nhỏ kia sau khoảng năm mươi cánh cửa liền không chịu nổi, bắt đầu cáu kỉnh, bò lên người Hình Viêm không chịu xuống. Hình Viêm đối mặt đứa nhỏ này, tính tình liền tốt ngoài dự đoán, một chút cũng không oán giận, toàn bộ hành trình phải bế đứa nhỏ này cũng chưa từng kêu mệt.
Uyên không tim không phổi mà nằm ngủ trong lòng Hình Viêm, kia phải gọi là ngủ đến thơm ngào ngạt, quả thực thoải mái tới mức không thể thoải mái hơn, ngẫu nhiên Hình Viêm sẽ ôm hắn ngồi trên sô pha, lúc này đứa nhỏ sẽ theo bản năng co vào lòng Hình Viêm, vì thế thừa dịp không có ai nhìn thấy, Hình Viêm sẽ thò lại gần hôn hôn hai cái lên trán hắn.
Ngoại trừ Hình Viêm phải làm bảo mẫu, những người còn lại bắt đầu thay phiên nhau mở cửa, mỗi người năm mươi cánh cửa, cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tron-thoat-mat-that-vo-han/2595723/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.